Friday, January 9, 2015

giọt đời - thơ Xuân Bích










một người đi không một người
băn khoăn gia hạn cuộc đời
đêm về nhìn đêm gây sự
ngọn đèn hờ hững soi lơi

một người đi hỏi lại trời
bao nhiêu cơn gió ngược xuôi
tay che thờ ơ vạt nắng
nghe mưa khóc lạnh trên người

một người đi kiếm địa bàn
đo xem giác độ bình an
có còn nơi tay thượng đế
hay là ở phía điêu tàn

vượt đời mang tâm sự rời
kể cho hoang vắng ngoài môi
ru chay hoàng hôn thân phận
vá nghiệp mùa tiếng rụng rơi

đi tìm từ ngữ dại khôn
gọi nhau trong tiếng câm mòn
chỉ nghe trầm âm vọng lại
giọt đời nhỏ xuống nguồn cơn

                           xuân bích