cung tình nhớ - th ơ Xuân Bích
trong khoảng ngày nay ta nhớ xưa
thu về đưa nắng chín sang mùa
nhớ hôm chiều xuống miền quê ấy
ta hỏi buồn không – em nói ‘chưa’
trong
khoảng mù sương ta nhớ xa
nhớ
em và mùa lá la đà
gió
thu mơn trớn ru cành liễu
mi
mắt em trầm theo tiếng ca
khi tuổi vừa men sang lớn khôn
say mê đèn sách thoáng vui buồn
vẫn trên bục giảng vờ lơ đãng
để khỏi mềm môi trong khát hôn
những
chuyện tình yêu như đó đây
như
đêm thao thức nhớ ban ngày
như
ngày mong mỏi chờ đêm tới
để
gửi tình thư trên ngón tay
từ khoảng xanh xưa ta nhớ ta
qua mùa áo trận vắng sơn hà
những đêm xa xứ hồn dân tộc
đau ngất trong đời trên sắc da
biên
giới vô hình ta biết nhau
chia
từng đau nhức cuối về sau
say
men lữ thứ đêm miền lạ
tuổi
nhỏ phù lưu sao lớn mau
từ những căm hờn vương khắp nơi
mượn lời sông núi khắc bia đời
vinh danh lưu sử người em gái
và những chàng trai giữa đất trời
trong
khoảng trần ai sao nhớ dai
mỗi
lần thu đến tím u hoài
quê
hương xa lắm bao giờ tới
còn
lại ngày mai ta nhớ ai
xuân
bích