Xuân Về Trên Nếp Áo Long An - thơ Phan Minh Châu
Phải nói thật
Tôi chưa một lần đi đến Long An
Chưa thăm viếng khu Làng Sen, Núi Đất
Chưa đến Đồng tháp Mười
Chưa đi về Tân Lập
Chưa ghé thăm cửa khẩu Bình Hiệp
Và chưa đến rừng Tràm nguyên sinh
Nhưng tôi tin mảnh đất mới hồi sinh
Bao nét đẹp sống trong lòng lữ khách
Một thành phố với bao tất bật
Gom sức người nuôi mộng để thăng hoa
Dãi lụa đào trời đất đã ban cho
Và cứ thế cả bao người tiếp sức
Đôi tay vững với bao điều thách thức
Trước thăng trầm cọng lẫn nỗi buồn,vui
Dẫu đôi khi có một chút ngậm ngùi
Một chút nước vừa rơi trong khoé mắt
Nhưng khí thế những người con vỡ đất
Vẫn một lòng đưa thành phố đi lên
Những mùa xuân theo sắc áo không tên
Trên miếng đất những năm dài khởi sắc
Hoa lại nở và khu vườn toả nắng
Nhã hương mùa lãng đãng khắp quê hương
Tết lại về xua hết những tai ương
Và thôn xóm lại bùng lên mạnh mẽ
Xuân tưới lộc lên trên thành phố trẻ
Để muôn loài ấm áp nụ yêu thương
Tôi đã đi qua suốt mấy dặm đường
Đã nhìn ngắm đã bao lần bật khóc
Đã đến Mỹ Tho đã về châu đốc
Xuống Cần thơ và viếng đất Tây Ninh
Nhưng nơi này mảnh đất đã hồi sinh
Đang chớm dậy khi mùa xuân đang tới
Nắng sẽ ấm và hương xuân vời vợi
Khắp núi rừng thôn, bản của Long An.
PHAN MINH CHÂU
Nha.Trang Khánh Hoà
D.Đ 0922992662