Trần Tình - thơ Thùy Châu
Trả lại người ngày xanh và nước mắt
Tôi vào đời bằng lớp
áo chinh nhân
Trĩu nặng ba lô từng bước
hành quân
Vui áo chiến quên nụ cười thơ dại
Hoa mộng ngày xưa giờ
xin trả lại
Để người về làm kỷ niệm hôm nay
Thân ra đi làm chứng tích
lưu đày
Không dám hẹn thì thôi đành câm nín
Yêu người lắm nhưng
đời tôi là lính
Xa cách nhiều và cũng lắm
gian nguy
Sương rớt trên vai nẻo
vắng biên thùy
Thân du mục đời tôi là Do-Thái
Bởi thế đó khu vườn xưa
tình ái
Trả lại người làm vốn
liếng tương lai
Trọn đới tôi đến mục
rã hình hài
Cũng xin nguyện cho người luôn hạnh
phúc
Xin ghi nhận những lời xưa
cầu chúc
Ngày lên đường với
nước mắt tiễn
đưa
Giờ chinh nhân tôi
nói mấy cho vừa
Xin trả lại trao cho người tất cả
Cuộc đời tôi sông hồ muôn vạn ngã
Hỏa châu buồn soi rõ lối chinh nhân
Bom đạn Việt-Nam lên tiếng
gọi âm thầm
Trong nắng Hạ hay
trong chiều Đông giá
Người thấy đó chiến tranh mang tàn
phá
Để mình buồn từ thuở mới thôi nôi
Nên chia ly tôi
chấp nhận cho đời
Làm trai chiến xin nợ người thương
nhớ .
Thùy Châu (hè 1967 tại
quân trường Thủ-Đức)