Tuesday, December 16, 2014

Sầu Rơi...- thơ Mai Hoài Thu













Tôi còn sống được bao lâu?
Tháng ngày quằn quại, nỗi đau dày vò,
Rằng ai làm kẻ đưa đò,
Xin đưa tôi đến bến bờ thảnh thơi!

Mai sau tôi có qua đời,
Tiễn tôi về lại bên trời quê hương.
Vượt ngàn sóng biển đại dương,
Hồn yên nhớ lại “đoạn trường” sầu rơi…

Muôn trùng xa tít mù khơi,
Xin đừng phó thác chơi vơi giữa dòng,
Xác tôi trôi dạt lưu vong,
Biết đâu sông núi, cánh đồng Việt Nam?

Máu tôi tràn những vệt loang,
Trôi qua bể Bắc, khóc oan xa người.
Cảm ơn Mẹ, cảm ơn Trời,
Cho tôi sống đẹp một đời cưu mang…

Rã rời da thịt nát tan,
Chào anh ! ánh mắt ngỡ ngàng “mới quen”!
Bốn mươi năm, mắt lệ hoen,
Mộng ôm gối chiếc bên rèm chờ Trăng…

Quê người, mây phủ, mưa giăng,
Ngược giòng quá khứ khăn tang liệm dầy.
Cảm ơn Bạn, cảm ơn Thầy,
Dặm ngàn bóng ngựa mỏi gầy đôi chân…

Chao ôi ! Ao ước trăm lần,
Má hồng chưa thắm, tình nhân chưa về….
Mùa Xuân đã đến gần kề,
Tim tôi se thắt não nề mùa Thu!

San Jose, những ngày chớm Xuân, tháng 01/12/2012
Mai Hoài Thu

Hoàng Đức Tâm diễn ngâm



Hoàng Đức Tâm hát theo điệu Hát Xẩm Bắc Bộ