Sau Mùa Chinh Chiến - thơ Thùy Châu
Kỷ niệm đầu đời ngày
mới biết yêu
Có nhớ không em cũng một buổi chiều
Đôi lá xanh trao ngày đầu hò hẹn
Thương biết bao nhiêu dáng
em bẻn lẻn
Buổi đầu trốn học
ta đến tìm nhau
Phố nhỏ chiểu đi theo tiếng con tàu
Ga vắng thưa người nhìn
em xao xuyến
Quê hương mình nghèo nơi
vùng hỏa tuyến
Cuộc sống từng ngày
bom đạn nghe quen
Căn nhà cuối thôn leo lét ánh đèn
Từng đêm anh qua nhìn em ngồi
học
Khuôn mặt thân thương phủ dài mái
tóc
Hình ảnh muôn đời ghi đậm
trong anh
Xót xa con tim
khi phải song hành
Tình em đong đầy...mong manh cuộc
sống
Ngày tháng trôi đi với
nhiều biến động
Từ giả mái trường khoác áo chinh nhân
Đời anh gian
nan lắm nổi phong trần
May có tình em niềm tin cuộc sống
Bước chân hành quân những ngày
gió lộng
Những đêm đắm chìm
trong tiếng đạn reo
Những ngày mưa rơi
gối súng lưng
đèo
Hình bóng em yêu mãi hoài
ấp ủ
Có những chiều lên sương
mờ mây phủ
Tỉm chút ấm lòng
trong khói thuốc quen
Nhà sàn chênh vênh leo lét
ánh đèn
Khơi dậy trong anh muôn vàn nỗi nhớ
Vận nước nổi trôi theo từng
nhịp thở
Trong biến động buồn ta lạc
mất nhau
Anh có ngờ đâu đôi ngã con tàu
Ta đã xa nhau thời gian biền biệt
Người yêu dấu ơi một đời nuối
tiếc
Lặng lẻ phương trời ta mãi chia xa
Những chiều lang thang trong nắng nhạt nhòa
Anh gọi tên em người yêu
xa vắng
Có những ngày đi đêm về vắng lặng
Anh ước bây giờ mình được gặp
nhau
Sống mãi bên em cho đến bạc
đầu
Làm trọn lời thề ngày xưa hai đứa ! .
Thùy Châu(16/12/2014)