Thursday, December 4, 2014

Duyên Thơ - thơ Tịnh Vân










Trần ai mượn áo Tu Tiên
Mê thơ - rớt lại nơi miền tịch hoang
Mặc người xuống bể, lên ngàn
Ta về thảo dã ngâm tràn cung mây

Say Tình- say Rượu... ừ say!
Sao bằng say nét trang đài của Thơ
Trắng canh bút động, vần lơ
Buồn như rượu hết, tình ngơ... cũng rồi
Điệu vần thực biết triêu ngươi
Khi xa lạ, lúc đứng ngồi tri âm
Lúc gối lạnh, lúc thừa chăn
Khi đêm mộng ảo cùng trăng hẹn chờ
Duyên ta cùng tận bến bờ
Thơ ơi - xin chẳng bao giờ rời nhau !...

            04/12/2014
             Tịnh Vân