Một Mai Trở Lại… - thơ Phan Khâm
Một mai trở lại sông Hằng
Còn chăng hạt cát tôi nằm đáy sông
Hay đã vào sa mạc mênh mông
Ngủ yên dưới cội xương rồng ngẩn ngơ
Đêm nào ngọn gió vu vơ
Không chừng gió xoáy bên bờ vực sâu
Ngày kia trở lại nương dâu
Xin quên đi chuyện thương đau đời thường
Xin làm hạt bụi tầm dương
Ngày xa vời vợi vô thường tri âm
Cõi nào còn giữ thâm tâm
Khi tầm tay với phù vân muộn màng
Một mai trở lại thiên đàng
Luân hồi quanh quất ngỡ ngàng thấy nhau
Bên bờ một bụi bông lau
Bạc phơ như chuyện qua cầu đắng cay
Thôi về cây cỏ mảy may
Ngủ yên đi nhé đời này nghe em
Phan Khâm