Em Vo T óc - thơ Xuân Bích
nghiêng mình
chia chác ánh mặt trời
hoang vu tiếng
khóc khóm tình lơi
bóng điên che nụ
cười hang hốc
em với ta hai phía
cạn lời
một thuở đêm ghen bóng phận ngày
em vo tóc gỡ vụn buồn chay
ta se môi ngậm phần đau mặn
như gió sang mùa hong lá cây
ta nhớ ta trên nẻo
hẹn về
nhớ muôn thuở phố
lạnh cà phê
nhớ em và những
con đường giốc
giờ chỉ còn riêng
nhau não nề
không biết bây giờ hay nữa mai
tôi em còn vẹn những hình hài
quê hương còn đủ viền môi đất
tình ái pha mầu trên tóc mai
xuân bích