Cung T ình Mưa - thơ Xuân Bích
Sợi mưa mùa liêu xiêu
mờ không gian
ban chiều
hồn thơ nghe sướt
mướt
trên lối xưa tiêu
điều
cơn mưa ươm mùa đông
giá băng xưa lên đồng
gọi người yêu vén tóc
cho mi lệ cài song
trên đường trần
mưa bay
đưa ta qua phiên
này
dù ngày mai có nắng
vẫn là mưa hôm
nay
mưa rơi rơi lặng lờ
rơi như tình vu vơ
trong giấc mơ chiều lạnh
như tương tư giả vờ
mưa rơi trên vai
người
nghe hoang vu tiếng
cười
giữa lạc loài cơm
áo
giòng tông cạn
chín mười
những yêu thương xa vời
từng đam mê rã rời
theo mưa về hội tụ
như cơn giông nửa vời
mưa rơi xanh
mong chờ
rơi theo người bơ
vơ
trong chiều đan ý
nghĩ
vào quê hương cõi
bờ
xuân bích