Tuesday, November 18, 2014

Theo Em Về Nam Giang - thơ Huy Uyên









Những chiếc cầu treo qua sông Tà Bhing
lối về thác Grăng xa lắm
em con gái bản làng múa xòe bên Gươl
váy thổ-cẩm-chàm tím màu sắc nắng .

Bến Giằng buổi sáng mai thức dậy
thuyền đưa người qua bên kia sông
em một mình chờ ai đầu suối
con rừng chạy theo thao thiết nặng lòng .

Cơn lạnh sắt se ai giữa trời chiều
già làng khề khà bên ché rượu
nai trên đồi từng bước liêu xiêu
bên suối Tà-Vừa tiếng ai gọi mà vui thế !

Em băng rừng cỏng "bòng"ra ruộng
người em thương chừng bắt cá đầu làng
chiều rừng sâu thở đầy hơi ấm
muối-tiêu-rừng có cay mâm cơm không ? .

Em quanh bếp lửa đẹp váy hoa
mĩm cười với ai
bên mâm cơm "nuôi" khách
hoa chuối đầy vườn nở
đẹp bản Aur
than reo ấm tình người tí tách .

Dòng Đăk-Pring
mấy mùa nương rẩy
Đăk-Tôi ngũ dịu dàng đêm thung sâu
em từ Triêng về bên mâm cơm mới
yếm hoa cài hồng thắm đỏ tim nhau !

Ơi em người con gái Cơ-tu
sao trời bắt chi em đẹp quá
(ước chi hai ta chung một mái nhà)
Nam-Giang quanh năm tỏa bóng sương mù
xin ở lại cùng em không về nữa .

Ơi những Cặp-Năng,Bluông, Bruôt
đẹp tình người rẩy bắp nương dâu
em -con suối làng ngọt thơm sửa mẹ
tiếng đàn Abel tôi nói chuyện ngày sau .

Nắng mai người chạnh nhớ mùa-Sim
má hồng mắt xanh thời thiếu nữ
tôi đeo tặng em xanh-trắng chuổi cườm
thề với A-Vương đất trời chồng vợ .

Tôi theo em "ngủ duông " sau mùa lúa
hội về Pơ Ngôt được cầm tay em
mái tranh,màu mây chen mái lá
năm tới bên em "đêm ngủ đường "

Tay rưng bầu vú sữa,môi hôn
sợ lệ làng không đi tiếp nữa
tôi nghèo không đá quí, ché, chiêng
chỉ có con tim tình yêu và nổi nhớ .

"Sim" là em hay là tên của gió
là trời xanh,cây lá nặng lòng
kể từ theo em ngày đó
thương lắm người chi mấy Nam-Giang .

Huy Uyên