Cố Nhân - thơ Thùy Châu
Anh hụt hẩng nhìn em trong
bỡ ngỡ
Bao năm rồi ta chẳng được
thấy nhau
Thời gian đi có thay đổi
sắc màu
Nhưng đôi mắt muôn đời
anh vẫn nhớ
Vòng tay yêu đôi môi cùng
hơi thở
Cho hồn anh xoa xuyến biết bao lần
Cám ơn người trong ngày
tháng phù vân
Đã cho anh những phút giây
diểm tuyệt
Biết không em dù thời gian sương tuyết
Đã xóa mờ dáng nét của ngày
xưa
Và đời ta bao nắng sớm chiều
mưa
Hình bóng em muôn đời anh vẫn giữ
Gặp lại em bên cuộc đời lữ thứ
Biết nói gì cho cạn nỗi niềm
xưa
Anh phân vân có phải quá
dư thừa
Để em hiểu một đời luôn tìm kiếm
Từ chia cách giòng đời bao chuyển biến
Khiến anh thành một kẻ bạc tình đau
Nói sao em trong lóng lánh
sắc màu
Vẫn thấp thoáng bao chông
chênh vụn vở
Trang đời ta những yêu thương nâng đở
Đẹp biết bao dù mộng ước không thành
Tình cho nhau trong những
tháng ngày xanh
Là kỷ niệm mãi hoài anh ấp
ủ
Anh vẫn biết nhắc chi ngày tháng cũ
Sẽ làm em chạnh đến nỗi niềm
riêng
Sẽ làm em có thể thêm ưu
phiền
Trên hành trình một đời em đã chọn
Anh cũng
biết tình yêu mình không
trọn
Khi con tàu đã tách bến ra
đi
Buồn trách nhau nào có được ích gì
Nhưng vẫn muốn một lần cho
thanh thản
Anh cầu mong cuộc đời em viên mãn
Sau những gì đổ vở đã cho nhau
Bến ngày xưa sẽ dõi mãi con tàu
Và xin nguyện muôn đời em hạnh phúc.
Thùy Châu.(14/11/2014)