Hư Ảo - th ơ Nguyễn Vô Cùng
Thơ cũng xa rồi bạn cũng xa
Vườn không vắng lạnh chốn ta bà
Rằng hư vẫn tiếc bao chồi mộng
Biết ảo sao buồn mấy xác hoa
Tuổi ngọc sương mau đầu luống cải
Ngày xanh nắng vội giữa nương cà
Còn chi sót lại mà vương vấn
Bên nỗi đau dài một bóng ta
nguyễn vô cùng