Đêm Nghe - thơ Thùy Châu
Lặng
buồn nghe bước thời gian
Cô
đơn tiếng vạc canh tàn kêu sương
Đếm
từng từng giọt sầu vương
Vô
âm nhỏ xuống đêm trường xót xa
Cố
quên kỷ niệm chưa nhòa
Vẫn
năm tháng gặm mù lòa con tim
Ngày
nao mộng ước đi tìm
Tình
yêu tình bạn đã chìm trong mơ
Đời
buồn như những giòng thơ
Với
bao ảo vọng bên bờ nhân sinh
Ngậm
ngùi như một cánh chim
Đơn
côi mỏi cánh biết tìm nơi nao
Vời
trông biển rộng trời cao
Bâng
khuâng chẳng biết nơi nào cho ta
Trái
tim nghe đã mù lòa
Xót
xa tình bạn nhạt nhòa tình yêu
Hồn
như con nước về chiều
Trăm
cơn sóng cuộn theo triều dậy đau
Đời
đi tựa một con tàu
Bao
nhiêu ga đến cơn sầu bấy nhiêu
Lòng
đâu muốn nhận cô liêu
Mà
sao cừ mãi trăm chiều trắng tay
Nhân
tình như áng mây bay
Hôm
nay là thế biết ngày mai sao
Đường
trần từng bước thấp cao
Niềm
vui chỉ những mưa rào chóng qua
Đắng
lòng còn mãi trong ta
Nhân
tình thế thái xót xa một đời!
14/11/2014
Thùy Châu