Thursday, October 16, 2014

Tâm Sự Với Bạn - thơ Thùy Châu













Bạn cũng biết tuổi thơ tôi nghèo khó
Mùa Đông tràn không áo ấm che thân
Khi Xuân về lòng đứng thấy bâng khuâng
Ngắm bạn bè sum xoe tà áo mới
Trong ấm no reo vui lòng phơi phới
Thà tâm hồn cùng hoa bướm trời mây
Còn mình tôi tuổi thơ là những ngày
Đầy vất vả khó khăn và thiếu thốn
Tuổi thơ tôi là những ngày nguy khốn
Đói triền miên trên mảnh đất khô cằn
Tuổi thơ tôi đầy những nước mắt lăn
Trên khuôn mặt lo âu của người mẹ
Tuổi thơ tôi làm gì có chia sẻ
Những ước mơ khi người khác dư thừa
Ngày xuân tôi toàn nhận những cơn mưa
Mưa đói nghèo mưa lạnh lùng cơ cực
Thời gian cho chắt chiu chút kiến thức
Để là người tôi có được hôm nay
Là mồ hôi, máu, nước mắt từng ngày
Đổ mãi xuống trên vai oằn của mẹ
Trang sách đời tôi đổi bằng nứt nẻ
Bàn tay hằn chai sạn của người cha
Tuổi xuân tôi là đêm tối nhập nhoà
Bên bếp lửa đốt thay đèn để học

Minh triết đời không là trang sách đọc
Là những điều cảm nhận bởi từ chương
Những chở chuyên gặt hái ở học đường
Mà kết trái bằng gian lao đón nhận
Minh triết đời tôi nói bằng thân phận
Những đắng cay chua xót của chính mình
Minh triết đời làm sao để chứng minh
Khi cuộc sống toàn vinh hoa phú quý
Nói như thế không là tôi uỷ mị.
Vì cuộc đời vẫn có những đổi thay
Vì cuộc đời còn có những bàn tay
Cho tôi nắm trong sẻ chia yêu mến
Bạn thấy đó cuộc đời đâu bất biến
Và tử sinh là lẽ của vô thường
Thì bạn ơi làm gì có bi thương
Bởi từ đây ta ngộ ra lẽ sống
Giòng sông đời từ đói nghèo vô vọng
Đến đầy no tôi cảm nghĩa cuộc đời
Rồi thời gian gần gũi hay xa xôi
Sẽ thanh thản ra đi không vướng bận
Như bạn thấy  cuộc đời bao thân phận
Giàu nghèo gì rốt lại cũng phù vân
Thì bạn ơi có gì phải phân vân
Khi nhìn đời mỗi người một lăng kính.

Thuỳ Châu (14/10/2014)