Wednesday, October 29, 2014

Nên Kim Nhờ Sắt - thơ Ý Nga










Áo ủi, mới thẳng thớm
Thơ chuốt, mới tỏa thơm
Không công Mẹ bú mớm
Làm sao con nhai cơm?

Công đức Mẹ bồng ẳm
Đến tháng Tư, Bảy Lăm
Cho chân con ngàn dặm
SỐNG đất trời xa xăm.

Nhưng Quê Nhà: Mẹ CHẾT
Trong triệu nỗi hờn căm
Giấy viết hoài không hết
Lòng dân như sóng ngầm.

Thu, đất trời ảm đạm
Nhớ Quê mình Việt Nam!
Thu, lá hoa bi thảm
Nhớ dân mình biệt giam!

Nhớ thêm: đòi tự do!
ĐÒI cái Mẹ KHÔNG CÓ!
Cho dân thoát Hỏa Lò.
Dẹp tan Địa Ngục Đỏ

CÓ: cái Mẹ KHÔNG ĐÒI!

Ý Nga, 14-5-2013