Mỗi Ngày Tôi Nhặt Một Nỗi Buồn - thơ Lê Mai Lĩnh
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Ném vào kho ký ức
Để thấy tổ quốc tôi còn đau
Để nhớ nhân dân tôi còn khổ
Để xem xem tới bao lâu mới có ngày hạnh phúc, ấm
no.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Để căm hờn quân cướp nước đã vào tận trong nhà
Trong khi lãnh đạo lại là lũ bán nước
Là những tên m ãi quốc cầu vinh
Trong Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Để đếm nỗi căm giận khi thấy bọn Tư Bản đang nuôi
lũ Cộng Sản
Khi thấy những nụ cười, những cái bắt tay của những
tên vô đạo
Những thỏa hiệp lợi quyền trên những khổ đau, uất
hận, máu xương của đồng bào tôi
Những kẻ mặc áo nhân quyền hà hơi tiếp sức cho những
tên sát nhân gian manh.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Để lo cho nỗi lo Điếu Cày:
"Có thể nào Cộng Sản đánh bóng Điếu Cày
Nhưng hải ngoại lại bôi màu ảm đạm lên người chiến sĩ kiên cường Nguyễn Văn Hải
Bởi sự u mê, ganh tị, hận thù và những đồng đôla bẩn."
Vâng, tôi rất lo cho bạn
Điếu Cày ơi.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Để đêm ngày chờ mong
Trí thức, tuổi trẻ, nhân dân tôi
Xuống đường làm Cách Mạng, mở trang lịch sử
mới
Cứu mình, cứu tổ quốc, cứu quê hương.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Để đếm thời gian trôi
Tới bao giờ những ngài lãnh đạo các tôn giáo
Mới mở mắt, mới căng tai
Để thấy, để nghe, những tiếng gào thét, khóc than,
trăm họ
Để cứu con chiên, cứu tín đồ trong cơn hoạn nạn, lầm
than
Của loài ác thú cộng nô.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Nỗi buồn em thơ không có sữa
Nỗi buồn mẹ già còng lừng nhặt rác ven thành đô
Nỗi buồn cha già đẩy xe ba gác oằn vai lên dốc đời
còm cõi.
Nỗi buồn, nỗi buồn, nỗi buồn
Tôi không sao đếm xuề
Tổ quốc ơi, quê hương ơi
Những ngài lãnh đạo khối Tư Bản ơi
Sao đành đoạn tiếp sức nuôi sống lũ bạo tàn Cộng Sản
Những tên sát nhân cực kỳ hung hiểm
Một lũ mất tình người, giết đồng bào cùng giọng
nói Việt Nam
Cải Cách Ruộng Đất, Tết Mậu Thân, Xét Lại Nhân Văn...
Biến tuổi trẻ Việt Nam thành những tên lính đánh thuê cho Trung Cộng, Liên Xô
Mà Lê Duẩn và Bộ Chính Trị là những tên ngồi thu tiền.
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Mỗi ngày tôi nhặt một nỗi buồn
Tới bao lâu không còn Cộng Sản trên đất nước tôi
Tới bao lâu đồng bào tôi có trên môi nụ cười và niềm
an lạc
Tới bao lâu không còn một người tù trong các trại
giam
Vì yêu nước, vì chống Tàu Công, vì chống lũ cường hào ác bá
Cướp đất, cướp nhà của dân.
Tới ngày đó, tôi mỗi ngày
Đem nụ cười gởi tới muôn người
Đem niềm hân hoan trao tới muôn nơi
Hay vẫy tay chào Việt Nam Tương Lai
Dân Chủ, Tự Do, Phú Cường.
Lê Mai Lĩnh
Ngày của Con Ma, nhớ thương và yêu Con Người
HALLOWEEN, 31/10/2014