L âu Không Gặp
Ta Mời Ngươi Chén Nữa - thơ Phan Minh Châu
Lâu không gặp
tao mời mầy một chén
Rượu nghĩa tình không phải rượu lưu linh
Lâu không gặp tao mời mầy một miếng
Mồi tao chài... không phải để mưu sinh .
Đừng nhắm mắt đừng trề môi tao sợ
Hãy nín hơi mà cạn nốt ly này
Gắp miếng nữa
đưa cay vào cuống họng
Sợ nỗi gì mà mầy phải run tay.
Dù cho chó có ăn chè cũng kệ
Dù mai kia... dập nát lá gan này .
Không thể khướt bởi mầy là bè bạn
Qua buổi này mai gió thoảng mây bay .
Mầy sợ uống còn gì là hảo hán
Phận làm trai
hồ tửu gánh trong đầu
Say khật khưởng thật thà tình tri bỉ
Còn hơn là lừa dối vật vờ nhau
Nhớ năm tháng dưới lằn tên mũi đạn
Mầy không run tao có sợ đâu nào
Dẫu pháo dội ,dẫu bom gào đạn xé
Chui xuống mồ
tao thấy có đau đâu .
Mầy gởi lại chiến trường dăm cốc máu
Tao bàn chân khập khiễng bỏ không đành
Bạn bè tao một thời say trận mạc
Đã bao thằng được sử sách vinh danh
Tao khốn đốn
bởi đời tao mạt vận
Những vết đau năm tháng mục trong đầu
Thêm ly nữa cho những điều vớ vẩn
Hơn lọc lừa
ghim gút hại đời nhau
Lâu không gặp tao mời mầy chén nữa
Rượu dẫu cay, dẫu đắng đến nao lòng
Thêm chén nữa nếu coi tao là bạn
Không gì bằng cạn nốt chén tri âm.
PHAN
MINH CHÂU
3b Âu Cơ Nha Trang Khánh Hòa