C ùng Em Nói Chuyện Trăm Năm - thơ Trúc Thanh Tâm
Từ trong tiếng vọng xa xăm
Cho mưa ướt đất nẩy mầm cây yêu
Ta đi qua bến sông chiều
Nghe con nước trở dạt bèo thở than
Đưa em về lũy tre làng
Bùi ngùi chỉ thấy bóng hoàng hôn rơi
Người thân theo đất đi rồi
Dường như đâu đó còn lời mẹ ru
Bướm vàng xa nhánh mù u
Gió đưa bụi cuốn mịt mù trời quê
Cố hương lạ lẫm nẻo về
Mấy mươi năm đó đủ tê tái lòng
Đời người chưa hết long đong
Mộng phù du chảy theo dòng trầm luân
Cùng em nói chuyện trăm năm
Chờ nhau đi tiếp cuộc thăng trầm nầy !
Tháng 10. 2014
TRÚC THANH TÂM