Vương Một Nỗi Buồn - thơ Lê Hoàng
Một thoáng mênh mông nắng nhạt buồn
Tơ lòng vuơng vấn dáng yêu thương
Từ khi quen biết tình yêu đã
Theo nắng chiều phai nổi nhớ
mong
Một mình lặng ngắm hoa trong hoa
Thơm ngát mùi hương gió thổi qua
Ô hay em đến kiều diễm tuyệt
Lóng lánh đôi vai nghiêng ngã dài
Ôm em anh níu đôi môi xuống
Để có niềm vui lóc lách tuôn.
Một thoáng chiều nay nắng chập chờn
Hoa
nào rơi rụng khắp ven song
Cô đơn vẫn mãi theo chiều xuống
Lặng lặng chầp chờn nổi hoài trông .
Cớ sao cứ nhớ cứ thương nhỉ !?
Cho tôi mơ mãi một bóng hồng .
Lê Hoàng