Thơ .Tình . Trăng . Mộng - thơ Song Nhị
Đọc
thơ Em lại buồn quanh quẩn
Như
thể vết đau tự cõi lòng
Phố
núi sương mù chắc thấm lạnh
Trời
đầy hiu hắt ngọn đông phong?
Cứ
ngỡ đã quên đời - Một thuở
Như
là Em nói - Như chưa quen
Sao
câu thơ buốt từng tâm sự
Tội
quá! Con tim lại yếu mềm
Em
đi đã mấy mùa trăng lạnh
Trái
đất quay theo lạc mấy vòng
Những
tưởng ngút xa ngoài vạn dặm
Ai
hay Tình nặng Mộng trường không!
Muốn
quên đâu phải là quên được
Thơ
rải lên đầy một lối trăng
Dòng
chảy tương tư tràn suối lệ
Trông
hoài theo bóng vệt sao băng
Thoảng
chút hương xưa sầu đọng lại
Em
làm thơ giấu mộng mười phương
Tiếc
quá, thời gian chưa đủ lớn
Trao
nhau chưa hết ngõ ngách đường
Đành
thôi, đã hết ngày dài rộng
Không
nợ nần sao đòi hỏi nhau
Gom
hết thơ tình trăng mộng ấy
Chép
vào chuyện cũ gửi đời sau.
Song Nhị