Monday, September 1, 2014

Sân Khấu Buồn - thơ Nguyễn Vô Cùng










Đã biết giòng đời cơn gió thoảng
Thuyền ta sao trĩu những khoang buồn?
Đất còn khắc khoải, mây còn đậm
Trăng vẫn ơ thờ, rượu vẫn suông
Vẽ mặt mà nương cùng vở diễn
Soi gương cố sắm trọn vai tuồng
Đêm khuya về lạc vùng hiu quạnh
Nghe nỗi thương mình dậy thác tuôn...

nguyễn vô cùng