C ó Ai Ứng Tuyển? - thơ Á Nghi
Cái còn dường như sắp mất
Một rừng rối rắm hờn ghen
Cô bé khóc mờ cả mắt
Nhìn gì trắng cũng hóa đen.
Đầm đậm bỗng thành nhàn nhạt
Toàn chê, thay thế lời khen
Thưởng công toàn là hình phạt
Đem lạ mà tạ Chàng Quen.
Ghen chi mà như nước biển!
Đem trăng so sánh với đèn
Không một Thí Sinh ứng tuyển
Tội nghiệp anh chàng sắp điên.
Phải chi có ai, đỡ ghiền!
Phải mà có tiên xuất hiện
Cho anh chàng bớt ưu phiền
Tránh xa những ngày cận chiến.
Duyên này quả thật vô duyên!
Á Nghi, 4-9-2014