Thu Đất Khách - th ơ Nguyễn Vô Cùng
Đường chiều gió cuốn rực vàng thu
Nhung nhớ xoay theo lớp bụi mù
Lạ cảnh mây trời thêm ủ dột
Xa người phố xá cũng hoang vu
Lòng quê đã úa năm cùng tháng
Chén rượu nào vui tạc với thù
Chân bước thẩn thờ trên lá đổ
Mà hồn nghe lạc giữa thâm u