Sunday, September 14, 2014

Phố Lạ - thơ Nguyễn Vô Cùng











Có cọng rơm vàng tuổi nhỏ
Buộc người năm tháng lưu ly
Nắng mưa bên trời mấy nỗi
Vương hoài mỗi bước chân đi

Nhớ tiếng trâu bò gọi nghé
Giữa đường phố lạ cuồng quay
Nỗi mừng bê con gặp mẹ
Nỗi sầu nhân nghĩa mờ phai

Mỗi lần nghe tin thời tiết
Chuồn chuồn nhớ độ heo may
Cá bống bụng mang hòn sỏi
Lụt nào cuốn tuổi thơ ngây

Hí trường tỉnh say cười khóc
Tìm đâu một thoáng đơn sơ
Phấn son bôi dày nhân thế
Sót niềm cay đắng ngu ngơ

Giọng hát vô hồn ngái ngủ
Một vùng mộng mị buồn tênh
Lấp lánh đèn đêm phố lạ
Giữa trời phân hóa mông mênh

nguyễn vô cùng