Bẽ Bàng - thơ Lê Hoàng
Ngày mai em phải theo chồng
Con thơ gởi lại nỗi lòng ai hay ?
Từ ngày chuyện cũ đắng cay
Chia tay anh nói sau này biết sao !
Từ ngày hai đứa đêm nào …
Lánh xa thương nhớ, xốn xao cuộc tình .
Từ khi ta bỏ ngọn nguồn,
Bỏ tình chồng vợ chẵng còn như xưa.
Bồng con anh nói anh chờ
Chờ khi con lớn chẵng mơ chuyện đời .
Từ khi hai đứa mù khơi
Bây giờ mới thấy rã rời phận duyên.
Làm sao, có biết làm sao?
Làm sao phận đã vận vào kiếp sinh .
Ngày mai, em phải theo chồng
Nuôi con khôn lớn em trông vào Nguời .
Cuộc đời là kiếp ba sinh
Lấy chồng rồi lại bỏ tình chia tay.
Trách chi đen bạc ở đời
Trách chi con tạo lắm lời trớ trêu
Phong ba gay gắt mấy lần
Đừng đem cay đắng gieo lầm tình tôi .
Ở đời duyên phận đơn côi
Phải chăng số kiếp làm tôi bẽ bàng
.
Lê Hoàng