Trái Tim Tù Ngục - thơ Huy Uyên
Chiều lại về bên kia đồi cát
em hai mắt cười lúng liếng bên tôi
sân ga tạm tiếng còi chìm khuất
vọng về đâu năm tháng qua rồi .
Nắng chia hai lối cũ dặm đường
mai kia người đi xa mãi
đò của người lặng lẽ qua sông
cớ sao em buồn từ độ ấy .
Tiếng thở dài của ai chiều lẻ bạn
chẻ hai tóc phai nắng trong vườn
mắt huyền ai trôi
một thời xa vắng
em có chở tôi sang cho trọn niềm thương .
Sông chia hai quạnh lòng con nước
đã trôi đi đau đớn bóng hình em
một đời tôi trái tim tù ngục
để nữa đêm đi thấy mắt em buồn .
Xóm nhỏ em về dốc quanh co
cháy lòng khói cơm chiều đụt mái
quạnh hiu xưa nghiêng đổ bên hè
giọng ai cười mà hồ lòng tê tái .
Một đời tôi bão dông mưa nắng
đợi chờ chi ai một buổi quay về
bên cầu xưa sáng chiều đứng lặng
"lộ buồn" xưa ngây ngất xưa xưa .
Giọt sầu xưa dấu kín ngày nào
quay lại dòng nước mắt thôi chảy
giữ riêng tôi môi mắt xanh xao
nuối tiếc chi ngày xưa qua mãi mãi .
Cầm trong tay khoảng chiều dâu bể
để ai đi còn nhớ một người
mưa,mưa chi cho sầu nhân-thế
em đi rồi còn lại mình tôi ./.
Huy Uyên