Em Gái Quảng Trị - thơ Huy Uyên
Gắn nụ hôn buồn trên tóc em
chín sắc thắm hồng lưu-ly đỏ
tháng năm biền biệt xa tìm
lung linh mắt sầu nổi nhớ .
Em dấu tôi đời con gái
cuối phố chiều nay đợi chờ
trái tim dỗ-dành xa mãi
bên đường chiếc bóng đơn côi .
Cầm mãi trong tay ngậm ngùi
ngày xưa chôn rồi mật đắng
xa em đau đớn trong tôi
Quảng trị đứng chờ
đợi ai bên sông Thạch-hãn .
Đò chiều xuôi trôi Ái-tữ
đâu rồi thoáng bóng hình em
cổ-tích Nhan-biều
chuông chiều săc-tứ
dóng dã trong đêm
người mãi đi tìm .
Một mình cà-phê Sông Xanh
đau đáu nước trôi Thạch-hãn
lối về qua Bùi-thị-Xuân
xuyến xao thành-hào chao bóng .
Không em mây bay qua vội
con đường Gia-long nhớ mong
phố người bên sông đang ngũ
ngang dốc xóm chài trời sương .
Kể từ không em
đò ngược xuôi giòng
Quảng-trị bao năm xa vắng
An-đôn,Long-hưng,Trí-bưu buồn
gió qua thành chiều phả lạnh.
Giọng ca bờ thành quán rượu
tội lòng mấy khúc chơi vơi
Quảng-trị bao năm đứng đợi
người về tội lắm người ơi !
Huy-Uyên