Bốn
Nghìn Năm Góp Lại - th ơ Song Nhị
Khi
trái đất lớn lên và mặt trời thức dậy
trình
tự Lạc Hồng theo máu chảy về tim
từ
đó chúng con sinh ra và lớn lên
giữa
đất trời của mẹ
suốt
dọc dài lịch sử bốn nghìn năm
dải
đất thân yêu mẹ đặt nôi nằm
tên
mẹ gọi Việt Nam
vô cùng trìu mến
Chúng
con nghe từ buổi đầu tích truyện
mẹ
sinh trăm con gầy dựng cơ đồ
chúng
con mang trong mình dòng máu Âu Cơ
chúng
con thấy buổi Hùng Vương dựng nước
Từng
thế hệ bốn nghìn năm tiếp bước
vì
cuộc trường tồn dâng hiến máu xương
xây
đắp Việt Nam
hưng thịnh phú cường
độc
lập. tự do. công bình. nhân ái
Và
hôm nay, bốn nghìn năm ngó lại
một
giải sơn hà mờ mịt khói sương
mấy
cuộc binh đao ác mộng kinh hoàng
dòng
máu lệ chảy loang đầy sông núi
Trên
đất mẹ máu xương và tội lỗi
bao
nhục hình thù hận xoáy buốt tim
chúng
con đi theo mệnh nước nổi chìm
bên
vách đá ngọn cờ hồng vất vưởng
Ôi!
hạnh phúc, tự do, hòa bình, lý tưởng
từng
đoàn người lếch thếch nối nhau đi
tổ
quốc giang sơn còn lại những gì
bên
những đồng hoang máu đào xương trắng
Lăng
miếu, đền chùa hoang tàn vắng lặng
từng
bãi xác người núi thẳm rừng sâu
cuộc
sống trăm dân đói rách cơ cầu
đạo
lý, cương thường nghìn xưa đảo ngược
Nhiễu
điều giá gương người trong một nước
sôi
sục hận thù giai cấp đấu tranh
tai
họa oan khiên đổ xuống dân lành
dân
nước đồng bào nhìn nhau sợ hãi
Ôi!
di sản bốn nghìn năm góp lại
một
gia tài nhân lễ nghĩa tàn suy
một
quê hương tê tả quá còn gì
một
dân tộc nhìn tương lai mù mịt.
Song
Nhị