Tự Tại - th ơ Lê Hoàng-Anh Vi
Mùa thu muôn thuở của trăng sao
Cuộc sống phù du! nuối tiếc nào?
Duyên nợ ba sinh xong một kiếp
Thiên niên vạn cổ được là bao
Sương rơi giá lạnh phai mùi thảo
Nắng rọi nồng say đậm sắc đào
Quyến rũ nghìn năm mùa tự tại
Vô thường thoáng chốc đổi đời sau
Lê Hoàng-Anh Vi