Cho Hương Còn Mãi Bay Theo Gió
- thơ Trúc Thanh Tâm
Trái tim
còn đập, ta còn sống
Nên vẫn
đam mê vẫn yêu đời
Như con
sông chảy, vầng trăng sáng
Can qua
thấy vậy mà truyền kiếp
Đất lành
chim đậu, dựng non sông
Mồ hôi, máu
đổ và nước mắt
Đánh giặc
ngoài, thù có giặc trong!
Ta đốt ngọn
đèn tìm chữ nghĩa
Học cái
khôn bỏ bớt cái ngu
Cho hương
còn mãi bay theo gió
Khi đời
ta cộng lẫn trong trừ!
Ta hụt
hơi trên đường vạn dặm
Đói
nghèo, lụt lội bám vây quanh
Công
danh, bổng lộc trên trời rớt
Thì cứ
xem như chuyện dỗ dành!
Ta thoát
hồn ta về cố xứ
Nhập đời
em thơm mộng dưới hoa
Tình tứ
reo hò, em thắng trận
Tù binh nầy,
một trái tim ta!
Tung
hoành nhiều lúc ta túng quẩn
Thánh thần
chưa biết đã thẳng ngay
Nên tự nhủ
lòng và an ủi
Đời lắm
trò khóc mướn, thương vay!
Thôi cứ
biết yêu và biết sống
Văn
chương hư thực chuyện cỏn con
Thế sự viết
hoài chưa hết mực
Lạc hậu
như ngày hai bữa cơm!
TRÚC THANH
TÂM
( Châu
Đốc )