Nổi Buồn Tà-Mun - th ơ Huy Uyên
Em quê Tây-ninh nắng cháy hai mùa
chén rượu Hòa-thành
có ấm lòng người trở lại
mây bay về đâu quá vội
chợ chiều không một bóng người qua .
Mùa mưa ở đây tháng ngày nhớ mãi
những con đường xưa qua lối rừng xưa
em chẻ tóc chia hai tình bối rối
mong chờ ai một sớm quay về .
Em con gái người-Thượng-buồn-Tà-Mun
sáng cỏng nước lên khe lên rẫy
những nương vườn cây xanh đá đỏ
chạy quanh em đâu đâ muôn dặm xa tìm .
Nhà người dây hoa leo bờ rào hàng xóm
rừng phi lao gió thổi thầm thì
em áo váy X'tiêng ôm trời cùng nắng
mai quảy tình về Suối-Đá bờ mây .
Mùa về vui hội lễ cầu mưa
hẹn ai gặp Sa-uôn-ko Kha-môn vào hội Tết
tháng tám về lùa chín đầu mùa
vai em gùi chân thoăn thắt bước .
Mía nhà em đốt ngọt
dâu nhà em xanh
tình đất Tà-Mun
khuya sớm em đi về ruộng rẫy
nhớ ai mà rưng rưng đời tim .
Thương ai bên mâm cơm mới
mình bên nhau chung một lời ca
điệu hát xúi tình em muốn gởi
tháng chín nắng mưa tình về .
Chiều lững lờ trôi trời đất Tây-ninh
nổi nhớ cao hơn rừng hơn núi
đêm bỏ váy thân trần em lội suối
gọi tình về...
con gái Tà-Mun một mình em thả rong rêu
con gái Tà-Mun một mình em thả rong rêu
Giận lòng vội trao tim cho ai từ đó .
Huy Uyên