N ăm Tháng Hoài Thương - thơ Hồng Duyên
Em thương ạ
Gió bốn mùa thổi mạnh
Nhưng đâu bằng tim lạnh dấy yêu thương
Cánh đồng xưa giờ trải thảm theo đường
Nhưng đâu bằng tim lạnh dấy yêu thương
Cánh đồng xưa giờ trải thảm theo đường
Em đã đến khơi lại bao hoài niệm
Mùa hạ về phượng tím cõng niềm vui
Em với anh dù tất tả ngược xuôi
Nhưng vẫn nguyện thành một đôi tri kỷ
Anh mặc kệ có bao nhiêu chân lý
Nơi phồn hoa cái hoàn mỹ dần thưa
Em thương à!
Anh vẫn nhớ ngày xưa
Vẫn muốn giữ chút tuổi thơ ngày mộng
Anh ru khẽ
À ơi
Tay lắc võng
Em ngủ ngoan để đóng trọn vỡ tuồng
Bao nhiêu năm rồi khoác áo phong sương
Cũng dừng lại trên con đường xưa cũ
Anh không sợ ngọn cường triều gây lũ
Bởi tình anh đã trụ ở em rồi
Hồng Duyên
Em ngủ ngoan để đóng trọn vỡ tuồng
Bao nhiêu năm rồi khoác áo phong sương
Cũng dừng lại trên con đường xưa cũ
Anh không sợ ngọn cường triều gây lũ
Bởi tình anh đã trụ ở em rồi
Hồng Duyên