Xin Lỗi Em - thơ Thúy Ngân
Anh rằng: “thời gian có dừng lại"
Trái tim ta vá víu xài tạm mà thôi!
Phải chăng đã đến dốc cuộc đời
Dù đã cố đừng buông trôi vạn vật
Thấp thỏm chờ…réo gọi hồi chuông …
Rơi !?
Anh rằng : “ thời gian có dừng trôi ”
Cho anh hứa sửa sai mọi thứ…
Anh thèm được quây quần bên bếp chiều xưa
Nghe em ru con trĩu cành mù u
Lén khỏa
thân quẫy mình dưới dòng sông quê đêm
trăng tỏ
Siết vào lòng ta say, em thầm gọi “mình ơi!"
Anh rong ruổi ước mơ… chơi vơi …!
Quên bẵng ta ?
Quên bẵng hình hài em , con dại
Quên bẵng quãng đời bỏ lại sau lưng …
Quái chiều hắt vạt nắng rưng rưng
Anh – con ngựa bất kham khụy ngã
Cạn kiệt ý chí với xác thân rệu rã
Ngày về cát buị có
xa không ???
Bao ăn năn – tiếc nuối còn dang dở …
Bây giờ
Vạn lời - ba tiếng “XIN LỖI EM" !!!
Thúy Ngân