Mười năm rồi ... ừ mười năm
Thời gian để lại ngổn ngang chuyện mình
Mười năm sóng gió lênh đênh
Gieo neo cuối bãi đầu ghềnh người ơi
Dòng đời dẫu có êm trôi
Mà sao ký ức rối bời yêu thương
Phải chăng yêu là tơ vương
Để người nhớ, người tương tư người
Mười năm cũng đã cuối đời
Một người đi để một người buồn trông
Biết rằng mong chỉ hoài mong
Mà sao điệu lý chạnh lòng cố nhân
"Bắt phong trần phải phong trần" *
Hai ta tình có nợ nần gì nhau
Mười năm héo úa trầu cau
Mười năm viết lại đôi câu thơ buồn
Mười năm buồn lại buồn hơn
Mười năm lận đận giận hờn ... vì yêu .
HOÀNG YÊN LYNH
* Thơ Nguyễn Du.
Mười năm sóng gió lênh đênh
Gieo neo cuối bãi đầu ghềnh người ơi
Dòng đời dẫu có êm trôi
Mà sao ký ức rối bời yêu thương
Phải chăng yêu là tơ vương
Để người nhớ, người tương tư người
Mười năm cũng đã cuối đời
Một người đi để một người buồn trông
Biết rằng mong chỉ hoài mong
Mà sao điệu lý chạnh lòng cố nhân
"Bắt phong trần phải phong trần" *
Hai ta tình có nợ nần gì nhau
Mười năm héo úa trầu cau
Mười năm viết lại đôi câu thơ buồn
Mười năm buồn lại buồn hơn
Mười năm lận đận giận hờn ... vì yêu .
HOÀNG YÊN LYNH
* Thơ Nguyễn Du.