Ở Một Góc Đời - th ơ Hùng Vĩnh Phước
Thiên hạ đá nhau vì hư tước
trưởng này phó nọ lung tùng xèng
nhân thế tầm phào như bọt nước
lòng người càng lúc càng tối đen.
Đứa nào cũng tưởng mình số một
không làm được gì mà thích chê
miệng thì quá rộng tâm thì h ẹp
lại lốc cốc chùa kinh kệ tu.
Ăn tục nói phét không mắc cỡ
trắng đổi thành đen cười toét toe
xênh xang áo mũ bằng cấp dỗm
ruồi bu tám lớp cũng thích khoe.
Cuộc đời vốn vậy xuôi và ngược
vui sướng đau buồn như gió bay
người ta khôn hết tôi xin dại
dù ngác ngơ--ngơ ngác cõi này.
Hùng Vĩnh Phước