Hãy Thương Mình - thơ Như Thu
Bao năm
Sống
giữa chợ đời
Như thuyền trên sóng
Ngàn khơi trùng trùng
Dù ai
Xin quá
giang cùng
Không thể
San sẻ bảo bùng trong ta
Mỗi sáng
Vừa
tỉnh giấc ra
Nghĩ suy, tính toán…
Tuôn ra thành dòng
Thôi thì
Dứt bỏ
cho xong
Xa lìa Chấp, Ngã
Chữ “Không” thực hành
Từ nay
Nguyện
chẳng đua tranh
Buông
Gánh phiền não
An lành, thảnh thơi
Không ai thương ta chính ta
Lặng thinh, chân bước vào nhà “Vô Ngôn”.
Như Thu