Monday, June 9, 2014

Giữa Đất Trời Ngơ Ngác - thơ Tuyết Linh










Mai anh về với người
Còn chi còn chi nữa
Mây chiều qua ô cửa
Chầm chậm rồi mây trôi


Như hoa bên dốc núi
Lặng nhìn buớm chung đôi
Mùa thu mùa thu tới
Giật mình lá vàng bay.

Hạt tình rơi xuống tay
Con chim xanh bay mất
Giữa khung trời tím ngắt
Lãng đãng nỗi buồn ai

Chỉ là hoa dại thôi
Không tên ngàn năm trước
Không sắc ngàn năm sau
Giữa đất trời ngơ ngác.

Làm sao cho khỏi đau
Tháng bảy sầu Ô Thước
Đêm thầm mơ tiếng bước
Anh về đâu anh đâu?

Đôi mắt em màu nâu
Bỗng dưng đầy lệ, đỏ
Bài thơ mang nỗi nhớ
Gửi về đâu nơi đâu!

Tuyết Linh