Saturday, June 7, 2014

Buồn Thu Lá Rụng - thơ Tuyết Linh









Thu đi lướt thướt dặm ngoài
Buồn vi vu lọt song cài nhớ nhau
Nửa hồn tiếng khẽ thương đau
Nữa hồn tưởng giấc ngàn sau mịt mờ

Trăm năm mấy nỗi bơ phờ
Xuân xanh xa tắp có bù cuộc vui
Bây giờ vác mảnh thân ôi
Thiên đàng, địa ngục bùi ngùi chân đi

Đèn soi hắt bóng tình mê
Một ta phận mỏng thân tê nỗi hàn
Xa rồi tóc ấy hỏi han
Buồn xưa có đủ để trang trải đời?

Non cao biển rộng sông dài
Lao xao cơn gió nối lời biệt ly
Nẽo sầu thôi để ta đi
Buồn thu lá rụng cũng vì mây bay!

Tuyết Linh