Đất Mẹ Đợi Anh Về - thơ Hồng Duyên
Anh ạ quê mình nổi lửa ru
Gìan khoan thăm viếng khói sương mù
Đêm ngày nắng đốt lòng căm hận
Mắt mẹ cay nồng ngóng dáng thu
Đêm ngày nắng đốt lòng căm hận
Mắt mẹ cay nồng ngóng dáng thu
Tha hương từ thuở mới lên mười
Anh có thương người ở biển khơi
Chiến sĩ hy sinh lòng xót lắm
Canh dài trăn trở lệ em rơi!
Ngày đêm mẹ đợi bóng anh về
Đốt lửa căm hờn cứu lấy quê
Em dại ngây thơ còn cắp sách
Vẫn vun ngòi bút đuổi Trung hề
Anh hãy đem hồn trở lại quê
Góp chung đất mẹ một lời thề
Giữ gìn biển đảo cho non nước
Như giữ tình thương của mẹ quê
Hồng Duyên