Anh Thầy - thơ Hồng Duyên
Mùa hoa đỏ tháng năm còn lưu dấu
Nhớ thương nào anh ngẫu hứng vần thơ
Em muốn về đi chung một giấc mơ
Nhưng vẫn sợ cái tình cờ thành vô ý
Trang lưu bút còn in cành phượng vĩ
Như trái tim chung thủy mãi hoài thương
Dẫu bây giờ mình xa cách muôn phương
Nhưng nỗi nhớ dường như luôn rực cháy
Anh đâu hiểu tâm tình người con gái
Vẫn mong hoài khói thuốc của hôm qua
Mong bước chân chạm ngõ ở vườn nhà
Để lén mẹ đóng giả thành chàng rể
Em trang điểm thành cô dâu tuyệt thế
Dẫu biết rằng hai thế hệ song phương
Ai biểu anh thầy giáo để lòng thương
Cô trò nhỏ như sương mai buổi sớm
Em không phải hoa
Anh nào đâu bướm
Có thương xin làm đom đóm cho nhau
Hồng Duyên