Thơ Tình Á Nghi
SÁO CHIỀU BUỒN CẢ CÔ THÔN
Bảo quên sao nhớ quá chừng?
Nào đâu ruột thịt, Người Dưng ấy mà!
Ra vào ủ dột sắc hoa
Ghét tre thưa, oán đàn gà lông bông
Mười thương còn một hương đồng
Nhờ cơn gió nội bay vòng tìm Ai.
Á Nghi** 3-5-2014
HỒNG HƯƠNG
Bữa cơm tối anh dọn bàn tình tứ
Nến thơm lừng, lãng mạn nhạc du dương
Bất bình thường em hưởng một dễ thương
Anh đòi thưởng: -Phi thường công nấu nướng!
Em cười ngượng, thẹn thùng pha sung sướng
Mạch yêu thương hợp xướng đập bất thường
Vẫn chưa tường sao ấm cúng Hồng Hương?
Anh độ lượng: -Em! Người Thương Thần Tượng!
Á Nghi, 3-5-2014
CỨ TƯỞNG BỞ
Bình thường em đẹp như mơ
Khi em nổi giận hóa mờ dòng thơ
Cọp Hà Đông, thật nghi ngờ
Cũng chưa dễ sợ, bất ngờ như em.
Nói chi, em cũng: “Hổng thèm!”
Anh mua kiên nhẫn, rắn mềm làm quen
Chân nhà quê, đất pha phèn
Biết đâu ai bán lĩnh đen, nhiễu vàng?
Anh mua,
năn nỉ với nàng
Đâm, xay, giã gạo, dần, sàng… giải oan.
Á Nghi, 29-11-2012
DỄ THƯƠNG, THƯƠNG KHÔNG DỄ
Anh lắp ba, lắp… bắp
Chẳng hiểu ngô… khoai gì
Người vai u, thịt bắp
Xin hỏi người nói chi?
Lời năm ngăn, bảy nắp,
Người viết bài trường thi,
Cầu: “Xin cho được gặp!”
Nghe sao mà kiêu kỳ!
Người than tình ủ ấp
Đêm mộng, ngày mê si
Gặp, rồi run cầm cập:
“Thưa… cô” rồi: "Thưa… dì!”
Ôi chao sao… hấp tấp?
Chưa chi già thế ni
Ai xin mà… thăng cấp?
Binh Nhất nè Chỉ Huy!
Á Nghi, 23-12-2012
EM DUY NHẤT
Nơi bướm đậu thường lắm hoa, nhiều quả,
Trời bao la, thong thả ngắm gần xa
Hương quyện hoa, mùi thơm tỏa hiền hòa
Trong vạn đóa, em mượt mà duy nhất!
Á Nghi, 23-12-2012
BAY BƯỚM
Muốn bay, ó phải lấy đà
Từ ba bốn thước anh à, anh ơi
Phải rơi, dơi mới bay chơi
Anh như dơi, ó muốn rời, được đâu.
Phải chi hiền tựa bồ câu
Anh đừng hung dữ: Á Âu tha hồ.
Á Nghi, 25-11-2012
CHIA BUỒN, GÓP VUI
Anh vui quá! Em góp thêm chút nhé!
Khi anh buồn, em chia sẻ bớt nghe
Nghĩa phu thê chia bớt, góp thêm nè
Dẫu già, trẻ vẫn tràn trề hạnh phúc!
Á Nghi, 23-12-2012
HẠNH PHÚC ĐÃ MỜI
Cau anh góp với trầu này
Bổ ba, bổ bảy têm đầy một mâm
Chuyền tay âu yếm cùng cầm
Dâng mời hai họ quan tâm đôi mình.
Á Nghi, 29-11-2012
GIÓ ƠI GIÓ!
Hương em theo gió tìm chàng,
Mượn mây thay áo cho nàng trắng thêm,
Để em dừng gót son mềm,
Được nghe ai nói êm đềm lời thương.
Áo dài trắng sắc khiêm nhường
Kiêu căng bướm tưởng lạ thường dễ quen
Guốc quê chân chất đất phèn
Khua quen, khua lạ hương sen cửa thiền.
Cho chàng đừng tưởng em tiên
Chỉ đơn giản dáng dịu hiền nữ sinh.
Á Nghi, 16-12-2012
CÓ VẺ ĐƯỜNG ĐƯỢC
Trời vẫn mọc hàng ngày nơi thường lệ
Em cận kề, vẫn như thể hương quê
Nghĩa phu thê còn gốc rễ sau hè
Mai cuối bể, vẫn trăm bề an phận.
Á Nghi, 26-12-2012
