Quán Đêm - thơ Hoàng Yên Lynh
Buồn chi buồn ngẫn ngơ
Trời dẫu hoài mưa nắng
Vẫn ngọt ngào ước mơ .
Đừng trách đời tội nghiệp
Có chăng mình vô duyên
Tình đắng cay vốn thế
Mặn nồng được bao nhiêu .
Này cô em mắt biếc
Rượu uống để tìm quên
Dẫu biết quên là nhớ
Hỏi mình tỉnh hay điên .
Vui cùng tôi chén rượu
Cô em sẽ hết buồn
Trăm năm là ảo mộng
Thanh thản đời vui hơn .
Tôi một tên nát rượu
Núi sông đành bỏ lại
Đời ba chìm bảy nỗi
Dặn lòng bể dâu thôi .