
Lỡ mai ... ta chết vì say rượu
Hồn sẽ lêu bêu chẳng chốn về
Này em có nhớ người thiên cổ
Một xị cùng ta cũng trọn thề .
Một mai ... ta có thành mất trí
Mai mỉa nhân gian cả trận cười
Em có ngậm ngùi năm tháng cũ
Cũng đành dĩ vãng lá vàng rơi .
Lỡ mai ... ta trở nên đại phú
Trăm kẻ tung hô , vạn gối quỳ
Vui lên em nhỉ đời vốn thế
Dặn lòng thôi cũng chuyện thịnh suy .
Lỡ mai ... ta làm quan phụ mẫu
Áo mũ xênh xang rượu uống càn
Hồn có liêu xiêu về Diêm phủ
Lý lịch ba đời vẫn thênh thang .
Hoàng Yên Lynh