Bài Thơ Tuổi Sáu Mươi - thơ Hoàng Yên Lynh
Tuổi ngoài sáu mươi sầu có muộn
Cớ sao thiên hạ vẫn u buồn
Đời ta cứ mãi đời lưu lạc
Mơ thấy mây trời phía cố hương .
Cố hương ta đã người khách lạ
Nợ mãi tình quê trả được đâu
Gánh đời phiêu bạt mà không rượu
Thì nói làm chi chuyện bạc đầu .
Mà nhắc làm chi ngày tháng cũ
Cũng vỗ tay hề ! chuyện kiếm cung
Này em sao chẳng là cô phụ
Hẹn với đời nhau cuộc tao phùng .
Ở đây đồi cao mây giăng núi
Sương trắng trên đầu tóc trắng rơi
Đành thôi ta đã người thua trận
Chạnh nhớ Kinh Kha thuở sang Tần .
Đếm mãi thời gian mà vắng bạn
Như đàn lạc phím lỗi cung tơ
Có như Phạm Thái đời rong ruổi
Tìm bóng Quỳnh Như tận cuối trời .
Ra thế ... đường đời qua sáu mươi
Nhục vinh , thành bại cũng đầy vơi
Đã nghe mây rụng trên đầu bạc
Cuốc gọi canh trường ... tư cố hương .
HOÀNG YÊN LYNH
( Thi tập Chuyện Bên Đời )
