Trò Chuyện Với Mèo - thơ Lê Tây
Mày vể đây gần một năm rồi nhỉ?
Hôm mày về mày kêu réo cả đêm
Mày liếm ngực tao, mày tìm vú mẹ
Chị tao mất ngủ định đuổi mày đi
Nhà tao dạo này thiếu tiền mua sữa
Con tao thương mày chạy kiếm vài loong
Mày uống vào không còn than khóc nữa
Ngày lại ngày đã láng mượt bộ lông
Lúc biết ăn mày như con quý tộc
Cho thịt vào mày hít hít mà thôi
Meo, meo, meo, mày chỉ đòi ăn cá
Rước mày về thật rõ chán mớ đời!
Cả nhà ngủ phải cho mày ra cửa
Không thì mày cứ rúc lẫn vào người
Năm giờ sáng bật đèn tập thể dục
Thấy bóng đèn mày cứ nhảy choi choi
Rồi mày đến tìm chân tao để cọ
Tao động lòng lấy cá cho mày ăn
Phần của tao trưa đi làm một khúc
Thôi cho mày, muối cũng đủ nuôi thân
Tao và mày đã quen hơi bén tiếng
Đi làm về mày vờn ngược vờn xuôi
Mày có biết tao giờ cô đơn lắm
Chán cuộc đời, muốn bạn với mày thôi
Đừng lang thang ngoài đường chúng nó bắt
Cứ loanh quanh trong cổng đợi tao về
Nếu một mai mày lỡ lạc đâu mất
Không có mày, tao biết sống cùng ai.
Sài gòn 2004
Lê Tây