Ngày Ở Lại Với Dalat - thơ Huy Uyên
Mưa từng cơn bay trời Dalat
trên đồi ai đứng đợi mong
ngày nào em vội qua sông
để riêng tôi buồn
mà lòng cũng một trời cay đắng.
trên đồi ai đứng đợi mong
ngày nào em vội qua sông
để riêng tôi buồn
mà lòng cũng một trời cay đắng.
Ơi em, hồ-xuân-hương vời vợi trong xanh
xanh mấy thuở anh, em và cuộc tình
thôi rồi ai đưa tay vội hái
để cho hoa buồn và Dalat lặng im .
Bỏ nỗii buồn bên thung-lũng-tình-yêu
vĩnh biệt những lời hò hẹn
người đi mà không hề đến
để riêng ai than-thở-hồ-chiều .
Thôi ơi Dalat buồn da diết
ai đi và ở lại một mình
chiều ngồi bên thác Preen
thoang thoáng đâu đây giọng cười tưởng tiếc .
Xa em,người tìm
đồi xanh,hồ xanh lòng ai không nói
Dalat mắt chiều lời gọi
ngậm mãi trên môi cuộc tình .
Dalat rồi hoa,cây và gió
tình cầm bằng cháy mãi trong tim
chân đi mà lòng cứ ngỡ
con mắt có đuôi đi tìm .
Vĩnh biệt Dalat và một mình .
Huy Uyên
người đi mà không hề đến
để riêng ai than-thở-hồ-chiều .
Thôi ơi Dalat buồn da diết
ai đi và ở lại một mình
chiều ngồi bên thác Preen
thoang thoáng đâu đây giọng cười tưởng tiếc .
Xa em,người tìm
đồi xanh,hồ xanh lòng ai không nói
Dalat mắt chiều lời gọi
ngậm mãi trên môi cuộc tình .
Dalat rồi hoa,cây và gió
tình cầm bằng cháy mãi trong tim
chân đi mà lòng cứ ngỡ
con mắt có đuôi đi tìm .
Vĩnh biệt Dalat và một mình .
Huy Uyên