Tình phụ - thơ Huy Uyên
Đâu biết đi không quay lại
ngọn đèn chở gió qua sông
mười năm cầm gương soi mãi
chôn kín trong tim đoạn trường .
Đâu biết đi không quay lại
ngọn đèn chở gió qua sông
mười năm cầm gương soi mãi
chôn kín trong tim đoạn trường .
Dập duềnh màu mây tím lá
rồi cũng hẹn hò nổi trôi
tình xưa vội vàng đem trả
hỏi người về đâu cuối trời .
Vẫn là biển chiều êm ả
vẫn là núi cao sông dài
thoáng bóng người qua vội quá
giấc mơ rồi ngậm ngùi thôi .
Đêm hoang ngậm sửng trời sương
nghe đau tận cùng tiếng hát
bóng người đã đi xa khuất
ai bỏ xót xa tận lòng .
Tình ta tháng ngày ấm lạnh
câu hát người ơi đừng về
vẫn đời sao nhiều cay đắng
vẫn trên môi người tái tê .
Để lại chi ta nỗi buồn
tình người ví mây đang ngũ
để lại chi ta tình phụ
trọn hết đời mang vết thương .
Huy Uyên