Nỗi đau này có ở lại
cùng em
đem mua bán cả màu đời
hương sắc
ở nơi đó anh không hề
được mất
bỏ chi nhau sót
lại một lời nguyền .
Em cười bảo anh đấy mê
cung
rồi mùa vàng cũng bước
chân qua vội
nhốt đời anh hoài đi
không kịp tới
mùi hương tan lần hong
tóc sau cùng .
Mới đó mà anh đã mất
đời em
mấy khúc tàn phai linh
hồn thiếu nử
em nói em đi không về
nửa
để quỳnh xưa rớt lại ở
bên thềm .
Để anh về lặng bóng
suốt năm canh
em đi nào có hề phai
nhan sắc
trời ơi ai đợi chờ mà
đứng khóc
xót xa chi dấu mãi ở
trong lòng .
Đợi chờ người cho vàng
võ mùa trăng
em trăm năm chết trọn
đời thiếu nử
trăng đã khuyết với
đêm sầu cổ-độ
lệ đã tan giọt xuống
cả hai hàng .
Anh ngậm ngùi canh giữ
nửa con tim
chợt quay về với trăm
ngàn nổi nhớ
thôi đã mất hết rồi
không còn chổ
tình yêu xưa không
trọn ấm nơi nằm .
Anh xoay quanh với mớ
hạnh-phúc buồn
chiều tiển em về
làm đám tang trẻ dại
em đi rồi sao anh còn
đứng mãi
chạy quanh chiều với
giọt nắng bên sông .
Huy Uyên