Lời cuối cho tình phụ - thơ Huy Uyên
Bỡi vì em có đôi mắt buồn
khi bỏ đi mà lòng không nỡ
để rồi mang theo tiếc nhớ
theo nỗi đau chôn chặt mãi đời tim .
Đã bao lần tôi ngờ em dại dột
em dụ dỗ tôi bằng những vết đau
tôi ném về em những cơn bão rớt
dặn lòng quên người mà có quên đâu .
Mai sau tôi về thiên đường nhỏ
xin em dâng thánh lễ của hai mình
khóc cho chết đi nỗi sầu chưa hề có
bỏ lại cho nhau một khúc tuyệt tình .
Cho đến trăm năm vẫn còn gọi mãi
đã tan rồi nỗi nhớ bao vây
sỏi đá cũng buồn hơn gió mưa bay
để ngậm ngùi ai giữ mây ở lại .
Tôi yêu em đến cuối trời trần thế
đứng nhìn em mà lệ mắt của ai buồn
nữa chừng ai bỏ lại nụ hôn
rất xa và đi lặng lẽ . . .
2-
Xót xa cho người,đau đớn cho tôi
ôm mối tình si rồi đem trao ai đó
giờ mới biết người yêu tôi ? làm gì có
khóc thật lòng trên môi người ơi !
Ngây thơ ,dại cũng chỉ một lần với tôi
nhốt hoài niệm đầu đường cuối phố
đi ăn xin người để người cho đau khổ
cho đắng cay dành để lại với đời .
Bài tình phụ cuối cùng người viết cho tôi
cám ơn tình nhân đào dùm tôi huyệt mộ
treo trái tim tôi làm bia nhỏ
mong mai sau cho tôi chết bên người .
Nỡ lòng chi người phụ hoài tôi
về bên Chúa mà lòng còn cay đắng
trái tim mồ côi mà tình đã cạn
lưu luyến chi hoài chút tình nhỏ riêng tôi .
Có đau thương khi xa mà không nói
có trải lòng để tôi nhớ người không ?
tôi quay đi vĩnh biệt,nát tan lòng
khúc niệm tình đã trao người mà không tới .
Huy Uyên